Xướng: Lòng Trung Trinh (I)
Mất chồng há dễ
mất luôn con ! *
Nước mắt giấu sâu tận đáy hồn
Lăn lội thân cò vai gánh nặng
Nuôi con ăn học cho vuông tròn
Phụ nữ ngày xưa
rất nặng tình
Gái nay cũng thế vẫn trung trinh
Không màng vóc liễu đưa lưng gánh
Cả một bầy con trên thân mình
Chồng đã ra đi
vẫn nặng lòng
Người thì chồng chết kẻ phòng không
Mặc lời ong bướm không màng dến
Chẳng để ô danh đến chữ tòng.
Song Phuợng 26.05.11
Ngược
Vận:
Lòng Trung Trinh (II)
Chẳng để ô danh đến
chữ tòng
Mặc người ve vãn vẫn như không
Giữ gìn tâm sáng thân trong sạch
Dốc chí nuôi con quyết một lòng
Dẫu biết sớm hôm chỉ
một mình
Nhưng tâm vẫn thế một lòng trinh
Rèn thân vững tiến trên đường đạo
Chăm đám trẻ ngoan - há phải tình?!
Duyên phận không may
chẳng vẹn tròn
Thì thôi riêng giữ ở trong hồn
Không không có có đà tường tận
An lạc một đời bên các con.
Song Phượng 04.07.11
Họa: Đọc Thơ Song Phượng
Tục xưa, "chồng chết, sống vì con"!
Dẫu đắng dẫu cay ngập xác hồn
Chặt dạ, "tam tòng" không chuyển đổi
Nuôi con, phụng hiếu thảy vuông tròn
Góa phụ ngày xưa trọng nghĩa tình
Ngày nay... sàng lọc kiếm trung trinh
Vì chồng, cũng có nhiều hiền phụ
Chấp nhận hy sinh cả mạng mình!
Khác biệt, tuy nhiên, ở tấm lòng
Bởi nay lắm kẻ thấy phòng không
Đem rơm, ung lửa làm nhiều Chị
Quỷ ám thần hôn phụ "chữ tòng".
Thụy Hoài Như (07012011)
Đọc Thơ TTKH (Họa Ngược Vận)
Quỷ ám thần hôn phụ "chữ tòng"
Không vì giá lạnh của phòng không,
Tư Tình Ka Hát, "trong tâm tưởng"
Ngoài mặt thủy chung, khó giữ lòng!
Cũng bởi tâm lung, hại chính mình,
Khiến chồng ngờ vực dạ trung trinh!
Khiến từ sủng ái sanh hời hợt.
Thui thủi, phòng không, lỡ cuộc tình!
Cuộc tình trước mắt chẳng vuông tròn,
Bởi mấy ai thèm "xác chẳng hồn".
Chung chạ cùng người không cảm xúc,
Gieo bừa chủng tử để cầu con?
Thụy Hoài Như (07022011)