Đầu năm 2015 Tây, Khai Bút:


Anh H kính mến,


Bên này rạng ba mốt,
Bên kia sắp giao thừa
Ở quê nhà đón Tết,
Em ngồi ôn chuyện xưa.


Trước bảy lăm vô tư
Sau tháng tư năm ấy
Cuộc đời Em sóng dậy.
Quá nhiều chuyện nhiêu khê!
Kẻ Trí đóng vai hề,
Thằng Ngu được trọng dụng!
Thành phần "Bi Trí Dũng",
Phải nhường bước cáo hưu.


Bọn quân-quản vô mưu
Miệng hô hào giải phóng
Lại mượn uy khẩu súng,
Làm Thảo Khấu cướp ngày!
Dùng đủ mọi "môn bài"
Triệt hạ người có của
Để tịch thâu nhà cửa,
Làm lợi cho cá nhân.


Dân chúng gặp khó khăn,
"Hy sinh" chúng kêu gọi
"Bớt ăn" để cứu đói.
Đồng bào ở Bắc phương,
Thành phần từng "ăn sương"
Góp phần cho công cuộc
Đuổi Mỹ Ngụy "cứu nước"!!!
Xui Hòn Ngọc Viễn Đông
Rơi tỏm xuống đáy sông
Tiếng tăm biến từ đó!


Ôi, bởi quân cờ đỏ
Ngoài cái việc cướp ngày
Qua cái mác ba gai
"Hễ giàu là có tội"
Biết gì là lễ hội!
Biết gì là Phục Hưng!
Ngày chúng được "Tướng Mưng"
Dâng Miền Nam trù phú,
Liền nhắm vào "Các Chú"
Để trấn lột tận xương!
Lấy của Hôi làm lương
Bù trừ "thời ở lỗ"!


Nghĩ đến mà mắc cỡ!
Trong số "cháu Bác Hồ"
Hơn chín phần nhi nhô
Chưa biết đọc biết viết!
Biết gì là trung liệt!
Biết gì là quê hương!
Chẳng qua nơi miệt vườn
Nếu không đi bộ đội
Sẽ coi như có tội
Sẽ liên lụy Mẹ Cha
Gia đạo mất hài hòa
Vì khẩu phần bị cắt!


Nay, mẹ cha cỡi hạc,
Là lúc "Cái xét bài".
Chín nút hay ba tây
Đều thua dân lựu đạn!


Yêu nước cần xét cạn.
Muốn giải phóng, phục hưng,
Nước nhà phải phú cường.
Đó mới là chính đạo!


Chớ thả màn, buông sáo,
Nuôi một lũ cường hào,
Dùng bạo lực "súng, dao"
Nghênh ngang hành bá đạo
Để khoe tài quản giáo...
Khoe công cụ Ba Đình
Của gã Hồ Chí Minh...
E Tất Thành mang tiếng!
Bởi nghe đâu Lê Duẫn
Ra lệnh nhốt "hàng binh"
Không phải Hồ Chí Minh
Sau khi tàn sát Huế!


Ôi, Cộng Sản là thế!
Tượng Lê-Nin không còn,
Nhưng cái đám cộng con...
Vờ cho rằng Hắn đúng,
Để tiếp tục thao túng
Để làm giàu cá nhân.
Đánh tư sản cứu dân,
Khỏi bị chúng hút máu!
Nhưng "Của Hôi" châu báu,
Chỉ Đảng hưởng là sao?
"Các Đản-g" thành phú hào...
Chỉ nhờ "nuốt tọng" đỉa?


Ôi, công dân trồng tỉa,
Đảng gặt hái, tiếp thu.
Bỏ túi riêng làm giàu.
Ai dám bảo hút máu?
Nhìn kia! Bọn lãnh đạo,
Với đồng lương khiêm nhường,
Lại ăn toàn cao lương,
Dinh thự xem lác mắt!
Mà khi dân gặp lụt,
Khoe "quốc khố" trống không,
Phải kêu gọi xa gần,
Gởi tiền đến cứu đói.

 
Nhưng tiền Ngoại kiều gởi,
Cũng bị tứ, tam, phân,
Nào xe "thồ", cam nhông!
Cũng qua "thầu" dịch vụ!
Thì làm sao cho đủ,
Cho thỏa cái túi tham
Của bọn vô lương tâm!
Nuốt tiền Quốc Liên trợ!


Ôi, dân nghèo gặp lũ
Mới biết nẻo chính tà,
Nhưng cơ hội đã qua,
Ngậm bồ hòn chờ vận!


Rất hy vọng:


Mã Đề dân gặp nạn,
Dương cước sẽ thới lai.
Đồng bào khắp trong ngoài,
Sẽ có cơ tao ngộ.


Thụy Hoài Như (01012015)