Đầu Xuôi, Đuôi Ngược
Linh-cữu Mẹ về… tôi phải theo,
Đơn từ, vận tải, khá eo xèo!
Dù bên Mỹ Quốc tiền chi đủ,
Chỉ chuyến Quy-Hương tuyệt cú mèo!
Chỉ chuyến Quy-Hương tuyệt cú mèo!
Còn ngày về Mỹ, quá bèo xèo ==> "bèo nhèo".
Vé về, không ghế, dù mua đắt,
Cũng bởi luật rừng, buộc phải theo!
Dẫu biết luật rừng, “dân” vẫn câm!
Bởi cần về Mỹ, để đi làm!
Không mua vé khác về cho kíp!
E mất việc làm, lại khốn thêm!
2. Cảm Ơn Giúp Đỡ
Xin cảm ơn ai giúp tiễn Quan,
Tiễn linh-cữu Mẹ trở về làng!
Để Người yên dạ mà ngơi nghỉ,
Bên cạnh tổ tiên với họ hàng.
Giúp đỡ lẫn nhau lúc khó khăn,
Ấy là bản tính của dân Nam,
Thấy ai gặp phải tang - hôn sự,
Hàng xóm hè nhau tới đỡ đần.
Băm mấy năm rồi xa cố hương,
Nhưng người hàng xóm vẫn còn thương,
Vẫn còn lui tới, còn han hỏi,
Tình nghĩa ngày nao vẫn ấm nồng!
Cảm động làm sao những tấm lòng
Của bè của bạn, của người thân.
Đã cho tôi lại trời lưu luyến
Và một giấc mơ "giúp cộng đồng"!
3. Đi Kiếm Thuốc
Tôi đi kiếm thuốc trị "bán thân",
Nào Ngọc Anh gai, với Cù Đèn!
Nào cỏ Ngỗng chê, Nhàu, Cam Thảo...
Nào bông Cỏ Xước, cỏ Bạc Đầu...
Chung qui, có cỏ Ngỗng không ăn,
"Nghê bất thực thảo" đã hiếm khan!
Khi số bệnh nhân đang dưỡng bệnh,
Ở chùa Phật Học ngày càng tăng!
Nghĩ đến Cậu Trương đang ở chùa,
Cõi lòng đang ước muốn về quê,
Giúp người, giúp Cậu qua cơn ngặt,
Nhưng vé khứ hồi... thật chán chê!
4. Sợ Đối Diện
Ôi, tiếc làm sao, nước nhà tôi!
Đương không dung túng một lũ tồi?
Không coi Phi Cảng là mặt mũi,
Tốt được người khen, xấu người cười!
Chiếc vé khứ hồi đã ràng ràng,
Cho từ trong nước đi Đại Hàn.
“Đợi” từ Hàn Quốc sang Mỹ Quốc,
Nhưng chúng gạt đi, để làm tiền!
Ai tin từ Mỹ sang Đại Hàn
Chỉ một chuyến đi trong ba tuần?
Ấy thế… chúng đòi lưu tôi lại,
Hai mươi ngày nữa, hoặc tự toan!
Giữa 8-22 / 9-12
Ba tuần… nếu ở, mất việc thôi!
Chẳng là kế độc, phường thảo khấu!
Móc túi Việt Kiều, rỡ mày, môi!!!
5. Mặt Mũi Nước Tôi
Ôi, Tân Sơn Nhất chỉ cỏn con!
Lại lắm lũ gian đứng sau màn!
Bày chuyện ăn chia cùng binh tướng,
Mặc cho quốc-thể bị tổn thương!
Phi trường Quốc tế của cố hương!
Mày mặt nước tôi, ở Sài thành!
Đã bị lũ gian chuyên cầm cáng!
Tô mày vẽ mặt, đáng hổ chăng?!
Đầu xuôi, đuôi ngược, tựa bánh phồng!
Danh dự “Quốc-Gia” thả trôi sông!
Bởi quân hám lợi làm nhục nước,
Nhục mặt tổ tông, giống Tiên Rồng!
THỤY HOÀI NHƯ (09082010)