Kính chào quý Thi Lão,

Theo chỗ Thoại Liên biết thì khi làm thơ xướng họa, cần phải đối cả luật bằng trắc. Do đó, nếu chỉ "vượt tử vận" thì đó không phải là bài họa, mà chỉ là mượn vần.  Chung qui, chỉ có bài thơ của Thi Sĩ Nhất Hùng mới là "bài họa" của "bài Xướng" mà TS HCT đề cập.  Riêng nói về ý nghĩa chữ Mênh Mông... thì chữ "mông" ở đây chỉ là phụ từ của tỉnh từ kép, không có nghĩa quân Mông (đại danh từ), hay bàn tọa (danh từ). Như vậy, theo cao kiến của quý Thi Lão, thế nào mới phù hợp?

 

 HƯ KHÔNG

 

   Bồng bềnh ẩn hiện bóng ngư ông

   Neo chiếc thuyền nan giữa bến sông

   Rộn rã thả câu trong quạnh vắng

   Lao xao buông lưới giữa mênh mông

   Chập chờn cõi ảo mù sương bạc

   Thấp thoáng bờ chân rạng ánh hồng

   Muôn đợt sóng vàng loang nước biếc

   Dập dồn khuất nẻo chốn hư không

               

   Tâm Minh Ngô Tằng Giao

 

 

Có thể nào cho Thoại Liên được múa rìu, dùng chữ Mông cho Mông Lung như sau:

 

Ai câu Bàn Thạch

 

Mồi móc vào cần, thú Lã ông.

Trên xuồng ba lá, thả ven sông.

Bên chân cầu khỉ, bèo vương lối,

Giữa đám lục bình, nhái ngó mông.

Ai tính hơn thua ngày mạt Trụ

Ta mơ gom đốt lá cờ hồng!

Mãi mê mộng mị, màn đêm đến,

Muỗi đốt, hoàn hồn, chiếc giỏ không!

 

Thụy Hoài Như (08202014)

Rất mong được nghe cao kiến của quí Thi Lão.

 

 

Cám ơn Thi hữu THỤY HOÀI NHƯ

 

 

    "SẮC SẮC KHÔNG KHÔNG"

 

Một lưới một xuồng một lão ông

Nương theo triều thủy, thả ven sông

Buông dầm rít thuốc , vời trông bến

Gác mái chiêu trà, lại ngó mông

Nước chiếu lung linh như điểm bạc

Mây giăng lấp lánh tựa tô hồng

Nhìn người nhìn cảnh, tâm khai ngộ

Cõi thế muôn điều "sắc lại không"

 

                     Nhất Hùng

 

 

Subject: HỘI THƠ ẢNH HOA THỊNH ĐỐN GIỚI THIỆU THƠ XƯỚNG HỌA <Tâm Minh Ngô Tằng Giao, Nhất Hùng, Thụy Hoài Như, Tím, Nguyễn Kinh Bắc, Cao Mỵ Nhân + Video Phỏng Vấn Hội Thơ Ảnh >
 

(BÀI XƯỚNG)

 

   HƯ KHÔNG

 

   Bồng bềnh ẩn hiện bóng ngư ông

   Neo chiếc thuyền nan giữa bến sông

   Rộn rã thả câu trong quạnh vắng

   Lao xao buông lưới giữa mênh mông

   Chập chờn cõi ảo mù sương bạc

   Thấp thoáng bờ chân rạng ánh hồng

   Muôn đợt sóng vàng loang nước biếc

   Dập dồn khuất nẻo chốn hư không

                

   Tâm Minh Ngô Tằng Giao

 

 

   TÂM KHÔNG

 

   Cửa thiền thanh thản dáng sư ông

   Vui cảnh huy hoàng của núi sông

   Dân tộc âu ca thời thịnh Việt

   Giặc thù tan tác buổi bình Mông

   Câu thơ ngan ngát non Yên Tử

   Nền đạo bồi vun giống Lạc Hồng

   Rừng Trúc đêm nay xào xạc gió

   Một thời lãng đãng giữa tâm không

                              

   Nguyễn Kinh Bắc

 

 

 

   HUYỀN KHÔNG

 

   Nghe sầu lãng đãng bước thi ông

   Biển gọi thuyền trăng ở cuối sông

   Thấp thoáng lương y qua núi Ráng

   Chơi vơi bạch mã vượt Cù Mông

   Mõ xa ủ mãi tàn hoa lửa

   Sân lạnh đầy thêm xác pháo hồng

   Đã khiến Hàn quân rời cõi tục

   Tạ từ vần điệu gởi huyền không

                

   Cao Mỵ Nhân 

   (Hawthorne, 8/8/2014)

 

 

Tỉnh ngộ !

 

Trung trinh tiết liệt được vài ông

Vì nước quên mình giữ núi sông

Năm cũ anh hùng ngon diệt Hán

Ngày xưa hảo hớn bảnh trừ Mông

Bây giờ lớn tuổi ham tiền bạc ?!

Hiện tại cao niên thích bóng hồng ?!

Gần bốn mươi năm chưa tỉnh ngộ ?!

Nhiều ngài chỉ muốn "tốt làm" không !

 

Tím

        

 

 "RÚT RUỘT CÔNG TRÌNH"

 

 "Rút ruột công trình", bỏ túi Ông

 Một cơn mưa lớn, Phố thành sông

 Lạy trên ngó xuống, chờ ê cổ

 Vái dưới trông lên, đợi ể mông

 Nhũng lạm hành Dân mà "xá tội" 

 Tham ô hại Nước lại "khoan hồng"

 Tệ này phải "trảm" dăm Quan lớn

 Nghiêm trị làm gương thử được không?

 

                  Nhất Hùng 

Sài Gòn ngập lụt chỉ sau một cơn mưa 18/8/2014