30 Năm
Sống Đời Tị Nạn
Ghi Chú:
Trong bài thơ bên dưới,
Phần viết chữ nghiêng, ý riêng của Tác-giả,
Phần viết chữ thường, nhằm họa "Tố-Hữu" thơ --
Năm 1960, bài “30 Năm Đời Ta Có Đảng”
Được Tố-Hữu cho ra đời để
mừng đón Hồ gia.
Lời thơ nghe thê lương, nghe máu lệ chan hòa!
Bao nhiêu Sử tích,
Ông gom thành màn bi kịch!
Kia… Mẹ đợ con… trong thời Pháp thuộc…
Nọ rừng cao-su…
xác cha, anh dùng để bón
cây!!!
Giờ nước Việt,
đã sạch bóng lũ Tây,
Nhưng thử hỏi chuyện hãi
hùng có còn đang tiếp diễn?!
****
Năm 75, miền Nam bị mất,
Trời nhà Nam bỗng chốc tối
tăm
Của tiền dành dụm bao
năm
Chỉ trong phút chốc, rơi hầm biển
đao!
Giặc Cộng cướp nhà cao cửa
rộng,
Cướp đất điền, vườn ruộng tổ
tiên.
Tưởng hòa bình nối ba
miền,
Nào ngờ được của, chia liền bảy
ba!
Chia xong của, xoay qua chia
nước
Trung Cộng đòi, miền Bắc voi
giày
Miền Nam giờ đã trong
tay,
Miền Bắc dẫu mất, mặc thây đồng
bào!
Xem lịch-sử đánh Tàu thuở
trước
Cả ngàn năm… từ Nước tí
hon,
Máu sông, xương núi, chất
chồng,
Hy sinh cũng lắm, chiến công cũng
đầy
Chống xâm lăng, nhiều thầy gác
mõ,
Hoàn tục tăng, phù trợ sĩ-phu
Chẳng vì quan tước, hào
xu,
Quyết vì
quốc thổ, danh lưu sử truyền!
Không như
lũ bất nhân ngang ngược.
Dụng
chiêu bài “Dựng Nước” gạt dân.
Mở miệng
đánh đuổi ngoại nhân,
Sau lưng
ký nhượng giang san cho Tàu.*1
Dựng
chiêu bài gạt bao hào kiệt,
Yêu quốc
gia, đi giết dân lành,
Giết
người lớn, giết trẻ con!
Mậu Thân 68, thịt xương mấy
tầng!
Kẻ sống sót, trốn, không dám
khóc.
Nén đau thương, u uất, nghẹn
hơi!
Rồi lần nữa, máu lệ rơi!
’75 Quốc nạn, lắm người ra
đi!
Bởi ở lại
không gì sinh sống,
Khi cửa
nhà bị Đảng xung công.
Bị đi
kinh tế phá rừng,
Làm mồi
cho muỗi, chết dần không cam!
Trốn về
làng, lang thang cũng khốn,
Nên phải
liều buộc bụng ra khơi.
Dẫu biết
giữa biển chơi vơi,
Mạng
người khó giữ, rủi may khó lường!
Ngoài
sóng dữ, bão bùng, vùi dập,
Còn lũ
người thừa đục, thả câu,
Hết cướp
của, lại phá tàu,
Còn bắt
phụ nữ nhốt vào đảo hoang,
Để dâm
lạc, thỏa lòng dã thú,
Hoặc bán
đi, phục vụ khách hàng!
Thương
cho những kẻ trung cang,
Liều mình
tuẫn tiết, thác oan dư ngàn.
Thoát chết đắm, mới mong trời
sáng.
Như nhộng con thoát kén bay
cao!
Vượt biên… nghĩ đến lệ
trào!
Không đi thì sợ nhà lao, giam
cầm!
Xưa
có của, giờ hàng
"rơm cỏ",
Xưa
sướng thân, giờ khổ bời
bời!
Nhờ Đảng gắng sức "đổi
đời",
Giờ "trâu thay máy…
cấy cày hôm nay".*2
Thời
nguyên tử: trâu cày thay máy
Nghe chướng
tai, chúng lại tự hào!
Bởi
tầm vong, với kéo dao,
Đánh
được Mỹ cút, Ngụy nhào chẳng
sai!
…
Giờ có
nên cùng ai “tính sổ”
“Tạ ơn”
ai cướp của chế tài?
Để ta nếm được ngọt bùi
Học sống tự lập, giúp đời mai
sau?
Ôi, nhớ thuở vô tư, phơi
phới!
Bất thình lình trôi nổi phương
xa…
Ba mươi năm… mới hôm
qua
Mấy thằng “băng đỏ” tủa ra đầy
đường.
Giờ xứ người, đón xuân ngắm
tuyết
Đồng hương ơi, còn biết Tết
ta?
Còn nhớ đất tổ quê cha?
Hay như Tố-Hữu “Ếch ta” “Ếch
Người?”*3
Hay Lý
Thụy*4a… để
đời lúc chết,
Đã
"vô-thần" hồn phách còn đâu!?
Lại trối
sang Đức, Nga, Tàu
Theo chân
Lê, Mác, phù Mao,
giúp Đồng!*5
Tổ tiên Việt: vua Hùng không nhắc,
Đủ biết lòng “Ái Quốc”*4b
Thụy ta!
Đuổi Mỹ,
để rước Tàu,
Nga!
Chiêu-Thống*6 đứng
nhất, Đảng ta đứng nhì!
“Kế sách ấy” có khi dùng được,
Nếu Đảng và Nhà Nước biết lo
Biết chống nắng, biết phòng mưa,
Thì vô-hiệu hóa chuyện xưa dễ
dàng!
Bởi Đông Đức*6Bá-Linh
tường nọ,
Là chốt then gảy đổ, đổi đời.
Bấy giờ Nga cũng tả tơi.
Thiên-An Môn cũng một thời xôn
xao!
Chỉ đáng
tiếc lũ giàu hối lộ,
Chỉ biết
lo giữ của cá nhân
Muốn giữ
Đảng, để chống lưng,
Nên giờ
phải cắt giang-san dâng Tàu!
Từ 75,
năm châu tị-nạn,
Có biết
bao "Hàn Tín", "Việt Vương",
Ít nhiều
phải chịu cúi lòn,
Để có
manh áo, chén cơm, qua ngày,
Nhưng nào
đã theo Tây quên gốc,
Quên quê
hương, mỹ tục Việt-Nam!
Nên chân
mây, vẫn thấy gần,
Vẫn liên
kết giúp chấn hưng nước nhà.
Hy vọng
Đảng nhìn xa một tí,
“Vô-sản”
không ích-kỷ cá-nhân.
Chớ mượn
Đảng,
để chống lưng,
Để làm
triệu-phú, ô danh ông Hồ.
_________
*1Phạm
Văn Đồng ký nhượng Hoàng-Sa,
Trường-Sa năm 1958
*2CS
chủ trương lấy sức
người chống thiên nhiên.
Dùng
"trâu" cũng nhằm vào lý do này.
*3Thơ-sĩ
Tố Hữu “nịnh” Stalin (Ếch ta lin):
“Thương biết
mấy khi con vừa tập nói”
“Tiếng đầu đời
con gọi “Xít ta lin”!
Ở đây,
chữ Chữ S
(Ếch ta) trong Stalin, Tố Hữu phát âm thành chữ “Xít”.
*4a,bLý
Thụy và Nguyễn Ái Quốc là hai tên khác của HCM.
*5Lê,
Mác, Mao và Đồng: Lenin and Karl Marx,
Mao Trạch Đông,
và Phạm văn Đồng.
*5Chiêu-Thống: Vua Lê
Chiêu-Thống
*6Tường
Bá Linh bị hủy 03 tháng 10, 1990,
chấm dứt chế-độ CS ở Đông Đức.
Thụy-Hoài-Như
(Feb.02,
2008-Feb. 20, 2008)