Hoa soan thềm cũ ngạt ngào
Đường trăng soi bóng dạt dào yêu thương
Hỏi người xưa biệt hà phương ?
Phòng loan gối chiếc mùi hương ...xa rồi !
Kim Hoàn
Người còn khép nép phương trời
Vẫn trông tin nhạn vẫn cười nỗi đau
Vẫn hờn Tháng 7 mưa ngâu
Vẫn mong Ô Thước bắt cầu lại đi...
NXVạn
Ngày xưa ôm mối tình si
Mà sao mình chẳng duyên gì với nhau
Bao năm mới bắt nhịp cầu
Tự Do Văn Nghệ ngõ hầu gặp nhau.
Tố Anh
25/6/11
Tìm người thương để gởi trao
Cho "Cung Đàn" hát ngọt ngào lời ru
Và đời thôi hết mùa thu
Ta đàn Em hát ngao du giữa đời
Th Anh
Tìm em thân xác rã rời
Mà sao chẳng thấy một lời cho nhau
Anh về phương đó mưa ngâu
Người ơi có hiểu nỗi sầu thâu canh
Ngô Trưởng Tiến
Xôn xao tiếng gió ru cành
Làm em cứ ngỡ bước anh quay về
An lòng vỗ giấc đêm khuya
Hồn rơi vào mộng đam mê tuyệt vời
Song Phượng
Vầng trăng treo chỉ riêng người
Ta từng nát mộng gượng cười chiêm bao
Nửa đời gặp bóng năm nào
Hồn say chất ngất lịm vào động tiên
NXVạn
Cung Đàn réo rắc triền miên
Ru tình Hoài Niệm về miền xa xôi
Thương ai mắt ướt mi rồi
Tình ơi chờ để lệ rơi ngập hồn
Song Phượng
Người đi dạ có bồn chồn
Có mong có nhớ.. nụ hôn nửa vời?
Tình riêng khó .... nói nên lời
Cũng xin để lại nửa đời cho nhau...
ha ha ha....
H.Niệm
Song Phượng... chơi ác bắt cầu...
Để Người Xứ Vạn chìm sâu đáy hồn
Bờ Tây nhắc ... nửa nụ hôn
Nửa đời còn lại đem ... chôn... cũng
vừa....
NXVạn
Phần tư thế kỷ tiễn đưa
Bước đi vẫn nhớ bóng dừa làng quê
Nhìn nhau chợt tỉnh cơn mê
Bóng ai xa khuât ta về tương tư
N.H.Linh
Xá
gì một chút tình hư
Anh ra đi để lại dư âm buồn
Xin thôi... mắt lệ thôi tuôn
Thương yêu ngày cũ thả buông...tình trần
Kim Hoàn
Đêm
về kỷ niệm đến gần
Cho ta ôm ấp và nâng niu hoài
Tình kia xa quá tầm tay
Nên ta thích hát những bài dở dang
Th Anh
Một khi đã bị lỡ làng
Nghiã là duyên nợ chẳng ràng buộc chi
Kỷ niệm là mấy vần thi
Đêm buồn trở giấc thầm thì...riêng ta
Song Phượng
Anh đi dưới giọt mưa sa
Âm thầm ôn lại tình ta thủa nào
Mặn môi anh tưởng mưa sao
Nào ngờ giọt lệ tuôn trào... vì ai
Ngô Trưởng Tiến
Vì ai ủ rũ dáng mai
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn gót hài buồn tênh
Nếu mà có người cạnh bên
Bờ môi nhõng nhẽo bắt đền...nụ hôn
(hihihi...)
Song Phượng
Đường xa mỏi bước chân dồn
Lòng nghe xao xuyến ngập hồn nhớ nhau
Thương làm sao, tìm về đâu
Dáng kiều tha thướt bên lầu trăng soi
Uyên Thúy Lâm
(27 / 6 / 2011 )
Thời gian như nhịp con thoi
Đưa qua đưa lại không ngơi bao giờ
Tình em cũng thế anh ơi!!
Ngày đêm thương nhớ một đời không phai
Song Phượng
Dẫu cho muôn dặm đường dài
Quan san cách trở tình ngoài nghĩa trong
Trái tim... rưng rức trong lòng
Lâu lâu... thút thít thầm mong... chung đời...
NXVạn
|