XUÂN
MUỘN
Mưa chiều thứ bảy tôi về muộn
Cây khế đồi cao trổ hết bông.
(Phạm Công Thiện, Ngày Sinh Của Rắn III)
Ngoảnh lại mùa xuân vuột mất.
Có bông hoa nở muộn màng.
Dị kỳ, kiêu hãnh, đơn côi.
Thời gian vô tình vẫn trôi.
Xuân qua rồi sao?
Chú gấu dụi mắt sau giấc ngủ mùa
đông.
Bị quên lãng đến tầm thường.
Giòng suối róc rách điệu đơn.
Xuân sang rồi sao?
Én nhạn chưa về.
Dây đàn muốn nối
Sỏi đá cần nhau.
Ta
Ất Mùi 2015