Ngọn Nến Tắt Rồi
(Tưởng Nhớ Bác Phạm Thiện)
Nhạt nhoà chữ
nghĩa theo mây khói,
Bạc mệnh cung sầu
khóc bể dâu.
Một kiếp rong
chơi tình chửa cạn,
Đầy vơi ngàn chén
hẹn mùa ngâu.
Thanh xưa trầm
tưởng hồn theo vết
Ngọc vỡ - hoa rơi
- máu chảy loang?
Hạc trắng bay rồi
thi khách biệt,
Tiếng vàng đọng
lại hạ cầm tan.
Mây trôi lãng
đãng miền biên giới,
Quên chuyện phù
sinh, bỏ đục trong.
Mênh mông theo
gió du Đông Hải,
Tắt rồi ngọn nến
lạnh hư không.
Ta