Dạ Lan
Em còn áo trắng đài trang
Ngẫm từ sơ ngộ âm vang kinh buồn
Nửa đêm thanh vắng hồi chuông
Chương Đài liễu rũ, chim muông tụ đàn
Bóng kia có phải Dạ Lan?
Trương Chi tim ngọc chưa tan mối sầu
Thôi thì áo cũ bạc mầu
Thôi thì nước chảy qua cầu mà thôi.
Ta