Bến Chương Dương
(họa thơ Vinh Hồ)
Trăng tàn sóng lặng bến Chương Dương
Vó ngựa dừng chân cuối dặm đường
Hờn oán âm xưa hồn gọi gió
Thiết tha tiếng cũ vạc kêu sương
Can qua dấy – đắm cơn kinh dị
Chinh chiến xong – mơ giấc mộng thường
Tâm cũng phai mầu theo tuế nguyệt
Ta về nhặt lại một mùi hương.
Ta