Màu Nắng Luạ Paris
Giưã Paris độc hành trên đại lộ
Có vạt nắng hồng nhẹ rớt vai em
Giọt lung linh hôn nhẹ bờ vai mềm
Mà cứ ngỡ... môi êm người năm cũ
Tulerie vườn ngập đầy lá đổ
Như mắt buồn tràn lệ nhớ thương ai
Lá vàng bay vương vãi chạm gót hài
Cúi xuống nhặt hạt vắn dài rơi giọt
Anh ở đâu để cho tình đắng ngót
Mười ngón tay lạnh buốt chẳng ai đan
Bên bờ Seine hồn héo uá võ vàng
Bởi thương nhớ làm trái tim vụn vỡ
Hoài còn mãi chiếc bóng tình năm đó
Muốn quên mà chẳng thể xoá được đâu
Chân bưóc lang thang dưới bóng Thu sầu
Mơ thấy lại mối tình đầu kỷ niệm
Nơi rừng thu lá vàng từng chiếc đếm
Năm tháng mong chờ lịm chết hồn yêu
Bụi thời gian bao phủ mộng hoang liêu
Em ngóng đợi bao chiều anh chẳng đến
Màu nắng lụa Paris em yêu mến
Rất dịu dàng nay chẳng biết nơi mô
Dẫu biết tình là huyễn hoặc hư vô
Đứng trước Thu buồn bờ mi lay động
***
Người đi để mộng hao gầy
Tình trăm năm lỡ đắng cay một đời
Hồn như chiếc lá chơi vơi
Lao đao vất vưởng kiếp đời phù vân
Song Phượng 18.11.2013
Bài hoa 1:
THU ORLANDO NHỚ
Người Em Xứ
Huế
Em Huế anh Orlando bóng dài đại lộ ,
Hai cõi trời sao ngỡ rất gần em .
Pine Hills thu nắng trải nhẹ rất mềm ,
Hồn vạt lụa áo em đùa ngày cũ .
Eola sương mù vàng thu lá đổ ,
Tuổi hạc buồn đếm bước gọi hồn
ai.
Hương giang xưa áo tím mộng gót
hài,
Sầu lữ thứ sợi buồn cô đọng
giọt .
Đông Tây hai mươi năm trường xa ngót ,
Lạnh thu này anh nhớ áo em đan .
Dáng thu xưa đùa giỡn ánh trăng vàng ,
Giờ chiếc lá cuối trời rơi vụn vỡ .
Anh mắt lệ ! Hương
giang buồn không đó ?
Bán tinh cầu
đây,nửa ấy nay đâu ?
Phải chăng đời biển
khổ, tình bể sầu ?
Yêu là lỗ, hồn mang
đầy kỷ niệm !
Thu muôn trùng chắc lá vàng khó đếm,
Tình xa xôi ai trân trọng nghĩa yêu ?
Hai lối đời nên hồn mãi cô liêu ,
Tim mở ngõ luôn ngóng chờ người đến.
Orlando thu buồn
thương cảm mến ,
Tuổi đếm lá vàng
Đỉnh Ngự về mô ?
Áo trắng xưa đồi
Vọng Cảnh hư vô ?
Trời kỷ niệm ngập
lòng tim xúc động !
Thu sang Huế vọng dáng gầy,
Heo may tiếng hát em bay khắp trời .
Orlando thả mộng chơi vơi ,
Đón thu cứ ngỡ đón người thanh xuân .
LDPP.
Bài họa 2:
MỘT THỜI PHÙ VÂN
(Họa vận bài “Màu nắng lụa Paris” của TH Song Phượng)
Còn nhớ chăng thuở nào mình tương ngộ
Mượn đóa hồng trao tặng gửi về em
Tình ban sơ đón nhận bàn tay mềm
Bên tê trời say sưa ngày tháng cũ !
Bên ni đang độ vào thu lá đổ
Nghe nỗi buồn gậm nhấm cõi hồn ai
Thêm xao xuyến gió nhẹ lướt hình hài
Cho ai đó sầu thiên thu đọng giọt
Giọt nào tràn giọt nào thu lạnh ngót
Chợt lạnh lòng nhớ chiếc áo len đan
Như vô tình con chim nhỏ chiều vàng
Bên đồi vắng giọng hót buồn lịm vỡ
Nghe âm vang mối tình xưa đâu đó
Thoáng hiện hữu, thoáng bên trời, biết đâu ?
Cho ai đó cõi tạm lịm tình sầu
Ngày nhớ đêm thương vùi sâu kỷ niệm
Bao lâu rồi tháng ngày qua nào đếm
Mấy chục năm mà tim vẫn còn yêu
Còn nhớ mãi dù cõi trời cô liêu
Hy vọng đoàn viên tương lai có đến ?
Chim trên cành còn dịu dàng trìu mến
Cho lòng ai biền biệt hướng về mô
Mượn lời thơ gửi về tận hư vô
Em có biết một trời thương vọng động
Đêm nay dầu cạn hao gầy
Thương em lỡ nhịp đắng cay cuộc đời
Bên ni hụt hẩng chơi vơi
Tình xưa mây nỗi một thời phù vân
Tuấn Đình
24/11/2013
Bài họa 3:
MÙA ĐÔNG CŨ
Mùa đông cũ cùng ai trên đại lộ
Đêm ánh đèn thấp thoáng bóng dáng em
Ta bên nhau say ngát những môi mềm
Người có nhớ: đó mùa đông năm cũ?
***
Đời theo nhau những rừng phong lá đổ
Đêm thánh đường Ai đứng đợi chờ Ai?
Người ra đi xa khuất cả dấu hài
Em còn lại nỗi sầu cay từng giọt
***
Ngày tháng cũ nối đuôi nhau xa ngót
Mộng ban đầu vẫn bám chặt kết đan
Trái tim non đành héo úa võ vàng
Hạnh phúc ấy theo thời gian vụn vỡ
***
Nỗi mong nhớ cùng người qua năm đó
Tình trăm năm theo bến đỗ về đâu?
Hoa tím tương tư, em dỗi mắt sầu
Còn lại đấy chỉ là trong kỷ niệm
***
Những tờ lịch, rụng theo ngày tháng đếm
Đã qua rồi - Đã CHẾT một đời YÊU!
Đêm về đêm ngơ ngác giữa hoang liêu
Vẫn chờ đấy mùa NOEL sẽ đến...
***
Em trở lại nơi giáo đường yêu dấu
Anh đâu rồi Anh ở tận nơi mô?
Tiếng lòng em nghe vọng giữa hư vô
Anh có thấy có bao giờ lay động?
***
Nơi đây một bóng dáng gầy
Cho hiu hắt xuống cho cay một đời
Ừ thôi mộng cứ chơi vơi
Mỗi năm lại đợi, tình trần phù vân
Hàntt
11/29/13