THUỞ TÔI ĐI



Thuở tôi đi trên cánh đồng nầy cỏ hoang nước đọng,
Lủy tre này, vắng tiếng chày giã gạo đêm trăng,
Từ dạo giặc về tiếng chày không còn nữa
Mà súng nổ vang vang
Kẻ đi bỏ xóm bỏ làng, Tôi đi bỏ cả nắng vàng trăng thanh
Bỏ câu hò tình tứ, bỏ tuổi hoa niên
Đi đi, cuối biển đầu ghềnh
Vai mang chinh chiến bồng bềnh nơi nơi
Tôi biết trong căn nhà xưa,
Mẹ già tôi vẫn đợi
Mái tóc bạc mầu chiều lộng gió
nghiêng nghiêng, trong hiên lụm cụm
sớm tối ra vào, da chùng gối mỏi, mắt mờ trông con
Năm năm rồi lại năm năm ...
Con đi chinh chiến nhiều năm chưa về
Tôi biết, khi tôi về người yêu tôi sẽ khóc,
Thương cho em mà thương cả cho tôi
Tôi nửa đời xuôi ngược, mấy bước sông hồ
lương khô, gạo sấy, mòn gót chân mà mỏi cả suy tư
Bạn chết nhiều, mà bắn địch biết bao nhiêu,
Nên lắm lần cũng khóc, lắm khi cũng cười
Chiều nay dừng bước ven rừng
Mấy lời tâm sự tỏ cùng người yêu

 


(Nhớ về Dĩ Vãng)
Nguyên Dương Lê Thanh


 

 

TRONG BẢY LỚP CỬA
(Nhà tù K1 Vĩnh Phú)



Sắt cũng rĩ, tường xây rồi cũng đổ
Bạo lực nào tồn tại mãi đâu anh
Tần Thủy Hoàng, xây Vạn Lý Trường Thành
Đốt sách, giết trẻ sơ sinh, chôn người hiền sĩ
Có trị vì thiên hạ được mãi đâu
Một Kinh-Kha trừ bạo phải rơi đầu
Có hàng triệu Kinh Kha thề đứng dậy
Đêm giam cầm giữa núi rừng Yên Bái
Nghe trăm dòng máu nóng chảy về tim
Nghe vang dội bước chân về đuổi quỷ
Nghe rợ "Hồ" gục chết giữa Thăng Long

 

 


Lê John 1979

 

 

 




Từ Z. 30D
(Trại Tù Cộng Sản)

 



Rừng núi Hàm Tân, giăng giăng mây trắng
Tình yêu nào chết lặng ở tim ai
Thao thức từng đêm tiếng dế gọi canh dài
Sương gỏ lá, ngỡ người yêu lên tiếng gọi
Còn ngăn cách nên em còn mong mõi
Anh chưa về băng giá cõi lòng em
Em đếm thời gian qua những màn đêm
Anh đếm tuổi đời qua mầu phai sắc tóc
Nửa cuộc đời mà vẫn trắng đôi tay
Em trải lòng trên những trang thư
Thư viết cho anh mười trang còn thấy thiếu
Vẫn sợ rằng anh chưa hiểu lòng em
Nên vẫn còn tái bút viết thêm
Trang giấy nhỏ, yêu thương còn rộng lớn

 

 


Lê Thanh
(Viết cho N.T.X.S. 1982)

 

 

  


q Lê Thanh Sơn  q