
Hai
câu thơ của Vũ Ðình Liên phác họa một cảnh chợ Tết ngày xưa. Ngày
nay Ông Ðồ không còn nữa, nhưng hoa vẫn còn. Ngoài hoa, còn có báo,
lịch, Bonsai, Non bộ... đã tạo nên một cảnh chợ Tết tưng bừng.
Hầu
như cả thế giới hiện nay đều yêu thích Bonsai. Một tác phẩm Bonsai
không chỉ phơi bày vẻ đẹp của lá hoa cành như những cây kiểng thông
thường, mà nó còn phô diễn cả các phần khác như thân, rễ, chậu, kể
cả đá và các phụ kiện điểm xuyết vào. Vì là một tác phẩm nên nó cũng
chuyên chở tâm hồn của nghệ nhân đã sáng Bonsai là cây được trồng
trong chậu, khay, được cắt tỉa tạo dáng theo một phương pháp đặc
biệt, mang đầy đủ những yếu tố thẩm mỹ và ấn tượng thiên nhiên sẳn
có, hay nói một cách khác, Bonsai là một cây hay một nhóm cây trong
thiên nhiên được thu nhỏ lại trong gang tấc nhưng vẫn mang nét cổ
thụ, được trồng trong chậu, khay hay trên đá bằng một kỹ thuật, và
nghệ thuật riêng biệt. Vì thế người ta nói Bonsai là một nghệ thuật,
là một tác phẩm sống, hay là một tác phẩm điêu khắc sống.
Cái
đẹp ở Bonsai là đơn giản, vùa đủ, hóa cách, mà quan trọng nhất là
gợi ý, gợi ý về một điều gì đó hơn là khẳng định. Người Nhật thường
so sánh Bonsai với thể thơ cổ điển "Hai-Kai" của họ chỉ có 17 Bonsai
là một đặc trưng của đất nước Phù Tang, nhưng cái nôi của nghệ thuật
này lại có nguồn gốc từ Tàu.
Tranh
và điêu khắc cổ cho thấy kiểng thu nhỏ đã có ở Tàu vào thời nhà Tần,
TK thứ Ba sau CN. Các tranh cổ đời Tống (960 -1280) vẽ cây lùn trong
chậu dùng làm trang trí nội thất. Ðó là những cây lùn thực sự trong
thiên nhiên đã bị gió tuyết uốn nắn được bứng về trồng trong chậu.
Văn
hóa Tàu ảnh hưởng sâu đậm đến văn hóa Nhật suốt thế kỹ thứ Tám sau
Công nguyên, và dường như lúc đó người Nhật xem Bonsai đích thực là
một nghệ thuật, nhưng tài liệu ở giai đoạn khởi đầu này không còn
nhiều. Có một tập tài liệu Bonsai thuộc TK thứ 6 sau CN và những bức
tranh vẽ trên giấy cuộn vào TK 13, mô tả sự phát triển của cây trồng
trong chậu, cho thấy Bonsai là một nghệ thuật.
Sau
đó Bonsai xuất hiện rất nhiều trong hội họa, văn chương.
|